Chiến thắng ngoạn mục của mẹ Việt 3 lần trầm cảm sau sinh
25/06/2015 (637 lượt xem)
Trải qua 3 lần sinh con và trầm cảm sau sinh, tôi hiểu ra rằng yêu thương và tha thứ chính là “liều thuốc” kì diệu nhất đã giúp tôi vượt qua những ngày tháng đó.
Bây giờ, sau 3 lần vượt qua trầm cảm sau sinh, khi mọi sóng gió đã ở lại phía sau, mình tự rút ra những nguyên nhân khiến mình bị trầm cảm và hi vọng điều đó sẽ giúp ích cho nhiều người mẹ khác, đặc biệt là các bà mẹ trẻ.
Mình nghĩ, có rất nhiều nguyên nhân khiến mình bị trầm cảm sau sinh, việc thay đổi hormone thường là nguyên nhân khởi phát, ngoài ra là các nguyên nhân chủ quan như: do còn quá trẻ, chưa chuẩn bị đầy đủ tâm lý vững vàng cho việc làm mẹ, do đẻ dày,...
Việc thay đổi từ một người năng động, bận rộn, đam mê với công việc cơ quan và những mối quan hệ bạn bè... sang một công việc mang tính chất lặp đi lặp lại hàng ngày, đôi khi còn thiếu ngủ thường xuyên do con quấy đêm, rồi thì sự mất tự tin do cơ thể trở nên xấu đi sau khi sinh…
Tất cả những điều đó từng chút một đã đẩy mình vào sự trầm cảm mà ở thời điểm đó, mình chả hề hay biết một chút nào khái niệm "trầm cảm sau sinh".
Lần sinh đầu tiên gia đình nhà chồng mình khá khắt khe trong việc bắt mình kiêng khem. Thực ra thì với ông bà, kiêng khem như vậy sẽ tốt cho cả mẹ và bé. Với con, mẹ ăn uống cẩn thận như vậy sẽ làm cho bụng dạ của con lành, không bị đau bụng. Với mẹ thì kiêng như vậy về già sẽ không bị đau yếu. Tuy nhiên, đôi khi sự chăm sóc quá theo kiểu ép ăn nhiều với câu nói muôn thuở là “ăn cho con”, cả tháng chỉ được ăn thịt lợn nạc rang nghệ, trứng gà luộc, canh rau ngót, gà ngải cứu, và phải cố gắng ăn khô. Rồi không được đi ra ngoài, hai mẹ con cứ cả ngày ôm nhau trong buồng kín gió như buồng tằm. Cũng vì ông bà nội kiêng khem kỹ quá lại ở chung nên bố mẹ đẻ mình, vốn đã ở xa, cũng ngại không vào thăm thường xuyên được.
Mình lấy chồng cũng khá xa và từ ngày lấy chồng, mình chỉ chăm chăm đi làm rồi về nên ngày ấy bạn bè mình không có điều kiện liên lạc thường xuyên. Chồng mình thì lúc đó lại vừa mới bắt đầu công việc ở một tập đoàn lớn nên công việc cực kỳ bận rộn, không thể chia sẻ công việc với mình.
Con gái lớn mới sinh thì có thói quen "ngủ ngày, cày đêm", trong khi ban ngày mình mà vừa cố gắng chợp mắt đi một chút thì lại bị gọi dậy để ăn đúng bữa, cho con bú đúng giờ... Và thế là vô hình mình dần rơi vào sự khủng hoảng tinh thần, tủi thân, cô đơn,...
Thực sự nếu đúng là bệnh trầm cảm sau sinh, các mẹ thường không thể kiểm soát được mình, lúc đó tuỳ từng hoàn cảnh mà chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cảm giác khi đó là thần kinh mất khả năng phân tích, các giác quan đông cứng lại, không có cảm giác đau, không cảm giác sợ.
Trong thời gian bị trầm cảm sau sinh, có 2 điều có thể làm mình dịu lại (phần nào thôi) là tiếng khóc của con mình hoặc một đứa nhỏ nào đó, hay một cái ôm đầy cảm thông của người chồng.
Mình nhận ra rằng trước đây cũng chỉ vì khóc lóc, yếu đuối, đòi hỏi được quan tâm chia sẻ mà dẫn tới cái kết cục như vậy. Hơn 17, 18 năm mình dành hết thời gian, tâm sức cho chồng con, gần như bỏ bẵng cuộc sống cá nhân và công việc. Mình âm thầm chịu đựng mọi điều, tự đóng mình trong một thế giới riêng chỉ biết mỗi chồng, con, gia đình nhà chồng.
Chỉ đến khi nhận ra rằng, ngoài tất cả những điều đó, mình cần phải yêu thương mình trước tiên, thì dần dần tâm lý ổn định đó đã giúp mình dần gỡ rối mọi chuyện. Hai vợ chồng đã thẳng thắn nói chuyện, vượt qua rào cản của ông bà nội để thấu hiểu nhau hơn và vì các con để cùng nhau làm lại từ đầu.
Mình cũng nhận ra rằng, những mâu thuẫn với bố mẹ chồng rồi cũng sẽ qua đi, vì ông bà là những người tốt, thương con thương cháu, nhưng do nặng nề tư tưởng truyền thống, những kinh nghiệm do các cụ truyền lại đôi khi không phải lúc nào cũng đúng nên mới dẫn đến xung đột với mình. 17 năm cũng đã trôi qua, ông bà cũng đã thay đổi nhiều vì được chứng kiến thành quả của cách nuôi dạy con của mình: các cháu đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiếu thảo, lễ phép với ông bà bố mẹ, tình cảm với mọi người.
Điều quan trọng hơn tất cả đó là phải các bà mẹ hãy yêu thương và nâng niu chính cuộc sống của mình trước tiên.
Trải qua tất cả những ngày tháng đó, mình tự nhận thấy một số sai lầm của bản thân đã khiến cho tình trạng trầm cảm sau sinh càng ngày càng nặng hơn: 1. Tự giam mình trong một thế giới chỉ biết có chồng, con, gia đình. Không mở rộng lòng mình với mọi người để lắng nghe những lời khuyên chân thành từ mọi người. 2. Mình yêu quá nhiều, yêu đến quên bản thân mình. Cũng chính vì thế mà khi tổn thương cũng rất kinh khủng. Không những thế tình cảm ấy đôi khi lại làm cho người ta ngộp thở. 3. Bước chân vào hôn nhân không hề được chuẩn bị kỹ càng về tâm lý, sức khoẻ để đón nhận mọi điều. Đối với vấn đề trầm cảm sau sinh, có một sức khoẻ tốt cực kỳ quan trọng vì khi mình yếu, mình suy nghĩ bi quan hơn, sự mệt mỏi của việc chăm sóc em bé sẽ đánh gục mình ngay lập tức. Và những bài học mình tự rút ra cho bản thân: 4. Đừng hy sinh sự nghiệp. Đó là một điều cấm kỵ, KHÔNG BAO GIỜ được phép làm dù là vì điều gì đi chăng nữa. 5. Mình cứ nghĩ thật thà là tốt, nhưng trên thực tế sống chung cũng cần phải “có võ”. 6. Không nên ỷ lại vào một ai cả, đủ sức, đủ kinh tế để sinh con, để nuôi con thì hãy xác định có con. 7. Đối với gia đình nhà chồng, mình phải hoà nhập với cuộc sống của gia đình, coi gia đình chồng cũng như gia đình mình. Nhưng ngược lại cũng hãy để họ có cơ hội hiểu mình, đánh giá đúng về bản thân mình, dần dần tình cảm sẽ nảy sinh, gắn bó hơn. Không nên sống theo kiểu đối phó. 8. Hãy biết yêu thương chiều chuộng bản thân mình. Hãy tìm đến những đam mê lành mạnh để tiếp thêm sinh khí cho cuộc sống. |