Chuyện "thâm cung bí sử" của gia đình: Sự nghi ngờ trả giá
04/09/2012 (418 lượt xem)
Đàn ông hoặc ít hoặc nhiều ai cũng ghen với quá khứ của vợ. Nếu không biết gì, không nghe gì thì không ghen, còn đã biết, đã nghe thì ít nhiều đều có ghen.
Đứa con đầu lòng ra đời trong sự nghi ngờ của người bố nên chàng đặt tên con là Ngờ và không có tình cảm thật sự với con. Hai vợ chồng son mới chỉ như hai viên gạch xếp hờ cạnh nhau, chỉ khi có đứa con đầu lòng thì mới có chất kết dính. Nhưng đứa con của họ lại không giữ vai trò đó mà còn làm cho khoảng cách giữa hai vợ chồng xa hơn. Rất ít khi chàng bế con và nếu được bố bế thì đứa trẻ lại khóc thét lên. Trẻ con rất nhạy cảm, nó nhận tình yêu thương của người lớn qua trái tim mỏng manh của nó. Nhưng chàng lại không hiểu điều đó mà cho rằng, vì không cùng máu mủ nên nó không hợp với chàng.
Chị ôm chặt con vào lòng và lặng lẽ khóc. Chị giận chồng ghê gớm vì anh ta đã thoá mạ lòng chung thủy của chị. Chị không sợ gì cả nhưng nếu chị đưa con đi xét nghiệm nghĩa là tự chị cũng thoá mạ sự trong sáng của chính mình. Chị chưa từng một lần phản bội chồng, vậy tại sao phải nhờ khoa học chứng minh. Chỉ khi chị đã nhận một giọt máu thứ hai mới phải cần xét nghiệm để biết đứa con thuộc dòng máu nào còn chị thì chỉ nhận một giọt máu của chồng thôi. Chị không sợ ánh sáng khoa học nhưng không muốn mình bị xúc phạm nặng nề đến thế.