Chuyện vợ chồng, thật khó nói
04/09/2012 (583 lượt xem)
Với bố mẹ và các em tôi, anh luôn là người con rể, là người anh tốt cho cả nhà tôi tin tưởng. Mọi công to việc lớn bên nhà vợ đều do anh một tay đứng ra lo cho cả. Cả họ ai cũng khen tôi tốt phước lấy được người chồng chu đáotôi ngậm ngùi.
Không biết có chị em nào rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Tôi mà nêu ra chuyện mình muốn ly hôn với chồng, chắc tất cả những người quen biết tôi, từ người thân nhất hay đến bác bán nước ở đầu ngõ cũng cho là tôi có vấn đề. Vì chồng tôi, có vấn đề gì đâu mà tôi bỏ, thậm chí với tất cả mọi người anh là một người chồng, người cha quá tốt. Nhưng có ai hiểu cho nỗi lòng một người vợ như tôi?
Đúng như mọi người thấy anh quả là một người quá tốt. Tôi cũng không thể có một lời chê trách với anh. Anh chu đáo, chăm lo chuyện gia đình. Với bố mẹ và các em tôi, anh luôn là người con rể, là người anh tốt cho cả nhà tôi tin tưởng. Mọi công to việc lớn bên nhà vợ đều do anh một tay đứng ra lo cho cả. Cả họ ai cũng khen tôi tốt phước lấy được người chồng chu đáo tôi ngậm ngùi.
Chúng tôi ở riêng ngay từ khi mới cưới, vì gia đình chồng tôi ở xa. Anh không bao giờ phân biệt hay rạch ròi với tôi việc gì trong nhà là của vợ, việc gì của chồng. Anh là trụ cột trong gia đình, là người kiếm tiền chính. Anh là người có trình độ, có thu nhập cao, là quản lý của một công ty lớn nhưng anh luôn dành thời gian cho gia đình. Từ khi có con, anh càng tỏ rõ trách nhiệm với mẹ con tôi hơn. Cháu nhà tôi, thậm chí còn quấn quýt bố hơn cả tôi. Do ngày bé, anh luôn là người ru con ngủ. Vào phòng nhìn hai bố con ôm nhau ngủ từ lúc nào, tôi nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian này.
Nhưng có phải trời không chiều lòng người tất cả. Chuyện khó nói ra này chỉ trong gia đình, hai vợ chồng tôi biết với nhau mà thôi, chưa bao giờ tôi tâm sự với một ai. Như đã tâm sự ở trên, tôi gần như thấy mình là người phụ nữ quá hạnh phúc nhưng đó chỉ là những gì mọi người thấy ở trong gia đình tôi thôi. Chứ hàng đêm khi chỉ còn hai vợ chồng tôi vẫn khóc thầm vì cảm giác mong được làm vợ anh cứ quấn lấy tôi. Tôi không biết mình có phải là một người phụ nữ đòi hỏi, nhưng cảm giác cô đơn, cảm giác chồng xa lánh luôn trong tâm trí tôi. Tôi cũng như bao người phụ nữ khác, cũng muốn được chồng yêu thương.
Chuyện xảy ra từ lâu rồi nhưng càng ngày vấn đề càng trầm trọng, đến nỗi nó thành vấn đề lớn giữa vợ chồng tôi. Khi chúng tôi cưới nhau, thì chỉ một tháng là tôi có bầu, do lo cho sức khỏe của tôi, nên chuyện vợ chồng gần gũi cũng rất ít, thậm chí là không có. Nhưng chuyện này vẫn kéo dài kể cả sau khi tôi sinh cháu và giờ con tôi đã đi học lớp mẫu giáo lớn thì tôi vẫn phải chịu cảnh có chồng mà như không. Hồi đầu tôi cũng chỉ im lặng, cố gắng tìm hiểu nguyên nhân vì sao anh không có nhu cầu gẫn gũi tôi.Tìm không ra nguyên nhân, tôi làm mình làm mẩy bắt anh giải thích, tôi nghi ngờ anh có bồ ở ngoài nhưng anh một mực khẳng định với tôi, chỉ yêu vợ thương con, không bao giờ có chuyện phản bội tôi. Và tôi tin điều đó, nhưng anh không lý giải vì sao lại đối với tôi như vậy.
Đã bao đêm tôi khóc thầm, anh đều biết. Và hình như để bù đắp lại cho tôi, anh càng chu đáo, quan tâm tôi hơn. Nhưng tôi cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, bản năng làm vợ, làm một người phụ nữ, tôi không biết mình có tầm thường không khi chỉ nghĩ đến những chuyện đó. Tôi đang bế tắc trong chính gia đình hạnh phúc của mình. Rất mong một lời khuyên ở các bạn. Quả thực để nói chuyện này ra với những người thân của mình thật khó, tôi lang thang trên mạng và tìm đến giải pháp tìm những lời tâm sự, chia sẻ của những người tôi không quen biết. Người ta vẫn bảo, người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng suốt hơn. Cảm ơn các bạn đã đọc câu chuyện của tôi và mong được chia sẻ.