Mẹ “hại đời” con vì cho ăn cháo xay
20/07/2016 (5008 lượt xem)
Tôi không thể hiểu được trí não của trẻ sẽ phát triển được gì khi ăn một bát cháo hổ lốn?
Tôi thấy nhiều chị em đang kiên trì cho con ăn dặm kiểu Nhật và bị chê đứng chê ngồi, hứng chịu hàng ngàn lời chỉ trích của nhà chồng và mọi người chỉ vì cho con ăn kiểu “ngược đời”. Nếu vậy, nhìn cái cách tôi cho con ăn, chắc mọi người còn phải la hét vì cu Bin nhà tôi không có ăn cháo xay, cũng không có ăn rau nghiền đâu. Tôi cho con ăn bốc, ăn thô ngay từ bé.
Tôi từng đọc được một câu nói đại ý: Bí mật của những đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh không nằm ở việc chúng được ăn cái gì, mà là chúng đã được cho ăn như ăn ra sao. Chắc chắn rồi, ai cũng muốn con mình thông minh ngay từ nhỏ. Chúng ta không tiếc tiền mua sữa ngoại, váng sữa, tôm hùm, cá hồi, tổ yến… cho con. Cái đó, ai cũng mua được, cũng cho con mình ăn được. Vậy là chúng sẽ thông minh như nhau hay ngu dốt như nhau? Lý do là: cách chúng ta cho con ăn.
Chúng ta đều biết rằng trẻ sơ sinh chưa học bằng lý thuyết, sách vở. Não bộ trẻ được phát triển thông qua lượng thông tin do các giác quan đưa tới. Đa phần chúng ta chỉ quan tâm đến việc dạy con được cái gì từ sớm, cho con nghe gì, đọc gì, chơi gì để kích thích trí tuệ… thì chúng ta lại quên đi một điều rất quan trọng: cái miệng bé xinh xinh của con. Trẻ sơ sinh học được nhiều nhất bằng vị giác. Tất cả những gì bé nhìn thấy, bé cầm, đều có một phản xạ rất tự nhiên, đó là đưa lên miệng. Điều này nói với ba mẹ điều gì? Không phải là: “con bẩn quá!” Và giật bỏ món đồ mà là Con đang nếm các loại mùi vị, chất liệu, độ nóng lạnh, mức độ giòn mềm của những thứ con được tiếp xúc. Từ đó, phải khẳng định rằng, chuyện ăn uống của trẻ là một kênh phát triển não bộ rất quan trọng. Vậy mà ta lại đi xay rau dưa thịt đổ lốn để, làm con thụt lùi, làm con chậm nói, chậm phát triển.
Tôi thực sự phát ớn với những bát cháo, bát bột của các bà mẹ Việt đang cho con ăn. Đủ loại rồi hầm nhừ lên, rồi ra sức xay đến mức không còn nhận ra đó là cái gì. Tôi dám chắc, nhiều mẹ đút cho con ăn nhưng không dám ăn chính bát cháo ấy. Miệng của trẻ không được phép phân biệt vật cứng, mềm, giòn, dai, chúng không được phép gặm, liếm hay mút đồ ăn,… Điều này đồng nghĩa với việc trải nghiệm phát triển bị giảm đi, đứa trẻ không hề nhận được gì trong quá trình ăn uống để phát triển nhận thức mà chỉ đơn thuần là ăn để duy trì thể trạng sinh lý của cơ thể.
Trong suốt quá trình ăn ấy của trẻ, luôn có một người lớn phụ trách công đoạn bón cho đứa trẻ và tất cả những gì các bé cần làm là xem ti vi và há miệng, ăn miếng cháo, nuốt ực vậy là xong. Không khám phá, không cảm nhận, có khi còn không biết mình đang được ăn gì. Hậu quả là, có rất nhiều đứa bé đến 3 tuổi vẫn chưa biết nhai. Đối với chúng, ăn là một cực hình chứ không phải là quá trình học hỏi nữa.
Vì vậy, để con được phát triển tốt nhất, tôi lựa chọn cho con ăn thô theo phương pháp Baby led weaning. Và đương nhiên, tôi cũng không hề ngồi xúc cho con. Trong bữa ăn, con trai tôi hoàn toàn được tự chủ: tự chọn đồ ăn mà mình muốn, tự chọn cách mình ăn (cầm tay bốc hay xúc thìa) và cũng tự quyết định khi nào thì dừng lại. Bữa ăn của con, không hề có sự áp lực, chỉ là sự khám phá và tận hưởng thức ăn.
Trẻ con học bằng cách thực hành và cảm nhận. Với vai trò là mẹ, ta không thể, không nên và không có quyền ngăn cản con. Tôi cảm thấy khẩm phục những bà mẹ đang kiên trì cho con ăn theo kiểu Nhật, kiểu BLW hay đơn giản là cho con ăn thô đúng khoa học.
Theo chia sẻ của độc giả ở địa chỉ mail phamthu……….@…………… (Eva.vn)