Mừng ngày Hiến chương Nhà Giáo Việt Nam 20 - 11
20/11/2013 (1058 lượt xem)
Ngày hiến chương Nhà Giáo Việt Nam 20/11 cũng chỉ phần nào nói lên lòng tri ân đối với các thầy – cô giáo. Một ngày quá ít và một việc làm quá nhỏ so với những gì các thầy – cô đã cống hiến, và quá nhỏ so với những gì ta đã gặt hái được ngày hôm nay.
Trong chúng ta ai cũng có ít nhất một người thầy. Cha mẹ cho ta hình hài, thầy - cô cho ta tri thức. Thành công hay không trong cuộc sống là tùy vào sự vận dụng tri thức ấy đến đâu.
Hàng năm, ngày Hiến Chương 20 tháng 11 dành để tôn vinh công lao to lớn của người thầy.
Tuy nhiên, mỗi người đều có cảm nghĩ riêng về những người thầy của mình, và cũng nhiều cách thể hiện để đền đáp công ơn sâu nặng ấy
Ngày xưa, cổ nhân có dạy: Quân – Sư – Phụ, ngẫm không sai: Đất nước không có vua chẳng khác gì rắn không có đầu. Con người không có tri thức thì chỉ là một động vật trong bầy đàn của nó mà thôi.
Người thầy luôn thấy hạnh phúc khi đã đem sức mình cống hiến cho đất nước những công dân ưu tú. Người thầy không đòi hỏi gì ở học trò ngoài sự chăm ngoan, học tốt và sống có ích cho xã hội.
Học trò một khi đã lớn khôn, bị cuốn hút bởi vòng quay càng lúc càng nhanh của cuộc sống, mấy ai nghĩ đến những người đã gieo vào hồn ta cái cảm xúc của tri thức ngay từ thủa ấu thơ?!
Vòng đời như dòng nước luôn chảy xuôi, người học trò năm xưa, hôm nay lại dắt tay con trẻ đến tạ ơn thầy – cô nhân ngày Nhà Giáo, mà ít ai sực nhớ rằng mình cũng cần phải tri ân người đã cho ta cuộc sống hôm nay: địa vị, danh vọng và sự cảm nhận được cái Chân – Thiện – Mỹ trong cuộc sống.
Ở đâu đó, những người thầy cũng không chờ đợi gì ở sự tri ân ấy, ngoài cái an vui cho xã hội từ việc giáo dục của họ mà ra.
Tuy nhiên, không phải là không có một vài kẻ phủ nhận những công lao của người thầy, có thể họ được may mắn một chút để rồi tự nhận mình tài giỏi hơn người. Họ quên rằng dân gian có câu “không thầy đố mày làm nên”. Họ cao ngạo huênh hoang rằng “trong đời, chưa có ai xứng đáng làm thầy tôi “. Thật đáng buồn khi họ quên rằng: bất kỳ người nào chỉ cho ta việc gì mà ta chưa biết, thì người đó chính là thầy ta.
Ngày hiến chương Nhà Giáo Việt Nam 20/11 cũng chỉ phần nào nói lên lòng tri ân đối với các thầy – cô giáo. Một ngày quá ít và một việc làm quá nhỏ so với những gì các thầy – cô đã cống hiến, và quá nhỏ so với những gì ta đã gặt hái được ngày hôm nay.
Dẫu sao cũng tốt khi có một ngày như thế, để nhắc nhở thế hệ hôm nay và tôn vinh những người mà cả cuộc đời tóc luôn nhuộm màu phấn trắng.
Xin cảm ơn những người thầy, những người đã đưa dân tộc thoát ra khỏi tối tăm của dốt nát, và cống hiến những sản phẩm tăng phần tỏa sáng cho non sông.
Một ngày tuy ngắn nhưng là một ngày mang đầy ý nghĩa.
Mãi mãi và mãi mãi tri ân thầy – cô.