Nỗi lòng dâu mới ngày Tết
05/01/2013 (477 lượt xem)
Lần đầu phải tự mình chuẩn bị cái Tết cho nhà chồng, đầy bỡ ngỡ, đôi lúc uất ức nhưng có lúc hạnh phúc...
Bỡ ngỡ lần đầu chuẩn bị Tết nhà chồng
Tôi nhớ mình làm đám cưới vào cuối tháng 1 dương lịch năm đó, khi đi trăng mật về thì cũng chỉ còn hơn 1 tuần nữa là đến Tết. Chúng tôi kéo dài kỳ nghỉ cưới luôn đến Tết và những ngày ở nhà với mẹ chồng là cực hình với tôi.
Đầu tiên là việc tôi xin về nhà giỗ ông nội đúng 23 tháng Chạp. Tôi và chồng muốn tranh thủ đang dịp nghỉ sẽ về nhà lại mặt luôn và tiện thể giỗ ông vào năm đầu tiên vợ chồng. Ấy thế mà mẹ chồng đã ngon ngọt nói với tôi: "Con thử nghĩ xem, hai đứa vừa đi nghỉ trăng mật về, ở nhà chưa đầy ngày đã về ngoại, người ta sẽ nghĩ mẹ làm gì để con không muốn ở cái nhà này". Bà nói thế thì tôi chịu thật, chẳng biết phải nói thế nào nữa. Tuy nhiên, trong lòng tôi không vui vì nghĩ Tết này đã chẳng thể ở nhà chuẩn bị Tết cho bố mẹ và hai đứa em, giờ đến chuyện lại mặt cũng phải để lại.
Mua sắm xong là tôi phải về nhà chế biến, nào là luộc ngâm măng, rửa lá dong, đãi đỗ gói bánh trưng, lau lá dong, vo gạo, trộn thịt, kho thịt đông, làm gà... Đấy là chưa kể đến giờ ăn vẫn phải chuẩn bị đồ ăn cho cả gia đình 6 người. Nhiều lúc vừa làm tôi vừa nghĩ, cứ như mẹ chồng kiếm được cái "máy osin", phải bắt nó vận hành hết công suất không thì sẽ rất phí. Bà thì lúc nào cũng ngọt nhạt, cấm có mấy khi mắng con dâu nhưng càng ngọt thì tôi càng chết. Nghĩ mà may, tôi không ở hẳn ở nhà mà chỉ nghỉ có vài ngày sắp Tết, nếu không tôi sẽ "đình công", sẽ sống chết mà đòi ra ở riêng ngay.Ngày 23 tháng Chạp, mẹ chồng dẫn tôi đi ra chợ, hướng dẫn một vòng về các cửa hàng, đưa tôi tới các cô bán hàng quen thuộc của bà và nhắc tôi nhớ để từ mai bắt đầu tự mình đi chợ. Nhưng cũng từ hôm đó, bà quy định phải dậy từ 6h sáng, quét dọn nhà cửa xong đi chợ ngay "không thì chả mua được gì rẻ cả", theo lời bà. Vậy là vài ngày nghỉ, tôi và chồng chẳng có mấy cơ hội đi chơi phố, sắm Tết vì từ sáng sớm đến tối khuya là biết bao nhiêu việc.
Chiều 30 Tết, thời điểm mà mọi người quây quần bên gia đình, xem Táo quân và cười hỉ hả bên nhau thì tôi và chồng tranh thủ lúc em chồng chưa xuống ăn tất niên mới trốn ra ngoài để đi ngắm chợ Tết. Chợ Tết vào lúc ai cũng muốn ào về với gia đình nên ít người và chẳng còn gì sôi động. Tôi và chồng cũng phải cuống quýt đi nhanh còn về, kẻo cả nhà phải đợi chờ. Và chúng tôi sắm được duy nhất cây quất lưa thưa quả, và một cái chậu méo mó để kê ở cửa phòng hai đứa. Đó là thứ duy nhất chúng tôi sắm được cùng nhau trong cái Tết đầu tiên ấy.
Nhiều lúc nghĩ đến cuốn sách "Khi lấy chàng" của Nguyễn Thị Thu Hiền và câu chuyện "Cái Tết đầu tiên của mèo con" tôi lại thấy nhẹ nhõm, cuối cùng mình cũng đã vượt qua cái Tết đầu tiên như thế.