Thời đại nào rồi mà các bạn gái còn nặng nề chuyện mất trinh
02/02/2010 (568 lượt xem)
Tất nhiên, tội hiếp dâm là một trong muôn ngàn tội lỗi khác trên đời này, kẻ phạm tội phải bị trừng trị. Nhưng cái cách dùng từ "hại đời" lặp đi lặp lại khiến tôi có cảm giác ở Việt Nam, khi một cô gái mất "cái ngàn vàng" nghĩa là mất hết (Truc)
Đọc những bài viết của các bạn nữ khổ sở vì lỡ đánh mất "cái ngàn vàng" hay những bạn nam cho rằng các cô gái không còn trinh là thứ bỏ đi mà tôi bức xúc thật sự.
Tôi là phụ nữ trẻ, đã lập gia đình và hiện đang sinh sống tại Bắc Âu. Thật sự tôi không hiểu bây giờ là thời đại nào rồi mà các bạn còn nặng nề tư tưởng ấy đến vậy. Khi đọc những bài báo về những cô gái bị hiếp dâm, tôi thấy tác giả hay dùng những title như "Cô gái bị kẻ xấu... hại đời", "Bé gái bị gã hàng xóm hại đời"... Tất nhiên, tội hiếp dâm là một trong muôn ngàn tội lỗi khác trên đời này, kẻ phạm tội phải bị trừng trị. Nhưng cái cách dùng từ "hại đời" lặp đi lặp lại khiến tôi có cảm giác ở Việt Nam, khi một cô gái mất "cái ngàn vàng" nghĩa là mất hết, cuộc đời họ chấm dứt toàn bộ thì phải.
Tôi không quan tâm lắm đến các cuộc thi hoa hậu ở Việt Nam, vì ở châu Âu chúng tôi quá bận rộn với những công việc. Tuy nhiên, tôi nhớ cách đây vài năm cô á hậu Trịnh Trân Chân đã trả lời rất hay cho một câu hỏi về quan hệ tình dục trước hôn nhân. Cô ấy nói đại ý là: "Tôi không cho rằng có sự đúng hay sai ở đây. Mà quan trọng là các bạn trẻ cần chuẩn bị đầy đủ hiểu biết về tình dục lành mạnh, an toàn". Đúng như thế!
Nhu cầu tình dục là nhu cầu có ở tất cả mọi người. Nó là lẽ tự nhiên như hoa cần ánh nắng, như cá cần nước. Tự nhiên đến bình thường, như âm dương trời đất. Và phái nam hay phái nữ cũng đều có cái nhu cầu tất yếu đó.
Tôi không cổ súy cho lối sống sa đọa, nay anh này, mai cô khác mà một số nam nữ thanh niên ngày nay đang thể hiện như một thứ mốt. Điều tôi muốn nói là cái màng trinh chẳng có ý nghĩa gì, nó chỉ là một vật thừa theo nhãn quan y học. Nếu nam nữ va chạm, quan hệ ở ngoài so với việc quan hệ thật sự (và làm mất cái mà các bạn cho là ngàn vàng đó) thì cũng có khác gì nhau đâu nhỉ.
Cho đến khi xã hội còn đánh giá giá trị một người phụ nữ qua tấm màng mỏng manh đó thì cuộc đời này còn đầy rẫy bất công, nam nữ không thể bình đẳng được. Tôi đang sống tại châu Âu, nam nữ bình quyền. Đơn cử một sự khác nhau thế này thôi. Ở Việt Nam khi đàn ông vào bếp nấu cơm hoặc giặt đồ, anh ta sẽ nghĩ rằng anh ta đang "giúp" vợ. Còn ở châu Âu, đàn ông làm việc nội trợ như thể đó là lẽ tự nhiên, bởi đó là sự chia sẻ. Hai từ "help" và "share" mang ý nghĩa hoàn toàn khác nhau phải không các bạn?
Tôi cũng không phản đối việc sống thử trước hôn nhân trên cơ sở tình yêu. Giai đoạn chung sống cùng nhau đó đủ để cho hai bên hiểu rõ về nhau trước khi quyết định gắn bó trọn đời. Ai chẳng biết khi yêu nhau mọi thứ đều là màu hồng. Chỉ khi cùng chung sống dưới một mái nhà, cùng ăn, cùng ngủ, cùng chia sẻ cơm áo gạo tiền thì mới biết được tính cách thật sự của nhau mà thôi. Chẳng thế mà người ta nói 5 năm đầu tiên của hôn nhân là 5 năm sóng gió và vỡ mộng. Vượt qua được 5 năm đó, khả năng duy trì cuộc hôn nhân sẽ cao hơn. Vậy nếu có một khoảng thời gian cho việc mà ở Việt Nam gọi là sống thử, thì thiết nghĩ chẳng có gì là xấu cả.
Tôi từng đọc ở đâu đó một bạn nam cho rằng những cô gái không còn trinh trắng không xứng đáng được lấy làm vợ. Mà nếu có thì cũng chỉ lấy được đàn ông đã ly dị vợ hoặc góa vợ. Tôi không hiểu anh ta cho mình là ai mà làm nên cái phép so sánh nực cười ấy. Ai nói phụ nữ không còn trinh trắng là đồ bỏ đi? Ai nói đàn ông ly dị vợ hay góa vợ là đồ bỏ đi? Ý anh ta là nồi nào úp vung nấy chăng? Tôi không hiểu anh ta - một người có thể phát ngôn những câu như thế - tự xem mình là loại "vung" gì, tròn hay méo...
Cái cách mà nhiều người dùng từ "mất trinh", "đánh mất cái quý giá nhất" của người con gái... làm tôi ngán ngẩm. Trời ơi, xã hội này có nhiều thứ quý giá hơn thế rất nhiều. Một trái tim bao dung, một tấm lòng nhân hậu, một bàn tay đảm đang, một trí tuệ thông minh, một tâm hồn thánh thiện, một vẻ đẹp dịu dàng nữ tính... chẳng lẽ không so sánh được với cái màng mỏng manh ấy hay sao?
Tôi cũng không thích cách nhiều bạn khuyên các cô gái hãy thú nhận chuyện đã không còn giữ được cái tấm màng đó với bạn trai mới, và các bạn nói nếu yêu thì họ sẽ tha thứ. Xin thưa là các bạn nữ chẳng việc gì phải thú nhận và cũng đừng suy nghĩ đến cái gọi là sự tha thứ ấy. Các bạn chẳng làm gì sai cả mà phải dằn vặt và khép lòng mình. Cuộc sống còn rất nhiều niềm vui đang chờ các bạn. Hãy vững tin và mở lòng mình ra, các bạn nhé.