Xin em đừng quên lời hứa!
04/02/2015 (798 lượt xem)
Người ta nói rằng khi yêu là mù quáng,mù quáng đến mức mà không thể tìm ra đáp án và con đường để mình đi, làm sao cho đúng.
Tôi và em quen nhau trong ngôi trường cấp ba cũng là nơi tôi và em sinh ra và lớn lên.Ngày ấy gặp và yêu em tôi cũng chỉ là một thằng trẻ con chưa đầy 17 tuổi,yêu chỉ bởi vì em đẹp,ngoài vẻ đẹp ra tôi chẳng nghĩ được lý do gì lớn lao hơn thế để yêu nhau cả.Chúng tôi yêu nhau như thế,hờn dỗi vu vơ của trẻ con,tình yêu chỉ có nắng và gió trên những con đường đê xa tắp.Thời gian trôi đi tôi và em lên Hà Nội để học,do môi trường tác động quá nhiều tôi trở nên hư hỏng,hư hỏng vì chơi game quá nhiều chểnh mảng việc học,em vẫn thế vẫn yêu tôi và khuyên nhủ tôi rất nhiều,rồi cái gì đến cũng đến… Bản chất đàn ông là thế lúc nào nó cũng thèm muốn cái mới mẻ hơn những thứ quý giá trước mắt,tôi yêu một người con gái trẻ hơn,dễ thương hơn và cô ấy khóc quỳ xuống dưới chân tôi và cầu xin tôi đừng rời xa cô ấy,nhưng tôi vẫn cất bước ra đi. Ngày ấy tôi mới 20 tuổi một thằng nhóc chưa chín chắn…
Rồi thời gian trôi đi tôi và người con gái mới yêu chẳng được bền lâu và tôi cũng chưa bao giờ chạm tay vào cô bé đó, chúng tôi “ly thân” 3 tháng rồi ngày sinh nhật thứ 21 của tôi cô ấy quay về với tôi và chấp nhận tôi với lý do “em không thể sống thiếu anh đựơc”. Rồi thời gian trôi đi tôi vẫn như thế học hành chểnh mảng không lo nghĩ đến tương lai, mặc kệ cái gì đến thì đến. Cô ấy vẫn cười với tôi vẫn yêu tôi rất nhiều và lúc nào cũng dạy tôi về cách sống về một người đàn ông phải như thế nào. Tôi bỏ ngoài tai tất cả rồi đến một ngày…cô ấy nói sát bên tai tôi rằng”nếu một ngày em bỏ anh đi anh có sợ không”, Tôi vẫn hồn nhiên trả lời rằng”không? vì anh biết em sẽ không bỏ rơi anh”.Rồi chúng tôi cãi vã vì cuộc sống vì đồng tiền,về cuộc sống vất vả. Cô ấy cho tôi 3 tháng suy nghĩ và làm một con người mới. Hứa rồi 3 tháng sau lại thất hứa. Ngày đó tôi mới hiểu tình yêu là gì, đến một ngày tôi không thể sống thiếu cô ấy nữa, thì thảm kịch bắt đầu…năm đó tôi 23 tuổi.
Cô ấy nói có người yêu mới,ngày chia tay cô ấy về phòng tôi,rồi gõ cửa bước vào…nồng nặc mùi rượu,cô ấy nói “anh ơi, anh buông tay em ra nhé, đừng giữ em ở lại nữa,quên em đi anh nhé”. Từ bé có biết khóc là gì đâu nhưng giây phút ấy nước mắt tôi tuôn trào,đau nhói và lúc đó chỉ biết van xin vì từ giây phút ấy tôi mới biết cô ấy là tất cả đối với mình.
– Em xin lỗi những năm qua em sống để trả thù nỗi đau năm xưa anh đã bỏ em đi theo người con gái khác. Chúng mình chia tay nhé. Nếu ai có hỏi bất cứ điều gì hãy nói rằng em đi theo người giàu có.hãy đổ hết lỗi lầm cho em.
Tôi đã oà khóc và nói lời xin lỗi chỉ kịp trao cho cô ấy sợi dây chuyền và cô ấy nói:
– 3 năm sau anh hãy quay trở lại tìm em. Nếu anh trở thành người đàn ông biết lo cho gia đình, cho em thì hãy tìm em, đừng gọi cho em, đừng nhắn tin cho em. Anh có làm được không?
Tôi chỉ kịp gật đầu vì cổ họng nghẹn đắng và tiếng nấc liên hồi của cảm xúc. Mọi ngừơi ơi, nó đau hơn đâm hàng ngàn vết dao vào người đấy.
Chúng tôi chia tay nhau trong nước mắt, tôi đã khóc 1 đêm 2 đêm rồi cả 1 năm sau đó. Hàng ngàn bức thư tôi không dám vứt bỏ, hàng chục cuốn nhật ký trao tay lúc nào cũng giữ bên mình như đợi chờ cô ấy. Tôi bắt đầu học tập nghiêm túc và thay đổi từ ý chí đến tư tưởng, bỏ tất cả những thứ cô ấy ghét, giao lưu bạn bè và tự mình đánh đu trong cuộc sống. Những lúc mệt mỏi vì nhớ vì thương vì va đập cuộc sống tôi chỉ kịp nhìn cô ấy mỉm cười trong tấm ảnh là tôi lại đứng dậy và bước tiếp, cả tình yêu và hận thù tôi đều có để dành cho cô ấy. Khi ra đi cô ấy so sánh tôi với người yêu cô ấy hiện tại và rồi tôi lại hận nhiều hơn yêu.
3 năm trôi đi và cũng gần đến ngày gặp lại. Tôi đã thành người trong một thời gian ngắn, hiện tại có công việc có thể đảm đương đựơc cuộc sống gia đình. Nhưng tôi sợ cái ngày ấy đến tôi lại nhận được câu trả lời không cho tất cả cố gắng thì làm sao đây, liệu chờ đợi 3 năm có đủ chứng minh tôi cần cô ấy và liệu lời hứa vẫn còn? Tôi đã cố gắng hết sức để thành công như hôm nay nhưng nếu tôi nhận lại là một con người đã quên lời hứa chắc chắn tôi lại sụp đổ một lần nữa. Tôi đã trả cho cô ấy biết bao nước mắt rồi,ngay lúc này đi trên đường lúc nào cũng tìm một bóng dáng quen như ngày xưa ấy, hay tìm những nơi nào có 2 đứa ngày bên nhau. Tôi vẫn như thế 3 năm, không cười với bất cứ người con gái nào, từ chối tất cả ham muốn kể cả thể xác. Tôi không muốn làm ô uế mình khi gặp lại người tôi yêu nhưng thật sự Tôi sợ…sợ nhận lại là một người quên lời hứa…và tại sao lại để tôi hứa quay lại khi đó…
Theo Giadinhonline.vn